truyen chuyen tinh hoang gia
Phim truyện Việt Nam. Muôn mặt cuộc đời - Tập 3. 13:45. Truyền hình dân tộc. Truyền hình tiếng Dao. 14:15. Du lịch khám phá. Hành tinh băng giá - P2. 14:45. Ca nhạc. Chương trình nghệ thuật Chào mừng kỷ niệm 72 năm ngày giải phóng Cao Bằng và 10 năm xây dụng và phát triển
Chương 23: Vướng vào scandal rắc rối (1) 2 cô bạn thân cùng yêu 1 chàng luật sư, đọc chuyện tình tay ba đầy ngang trái TẠI ĐÂY! Từ 1 phu quân ăn chơi trác táng biến thành nam thần, câu chuyện tình yêu đầy sức cảm hóa! Bị lừa thế thân cho em họ, phải gả cho 1 'lão già
Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd Asideway. Một chiếc xe Lexus dừng trước căn nhà nhỏ, cánh cửa xe bật mở, một người đàn ông trung niên ngoài năm mươi bước ra, ăn mặc lịch thiệp quần áo vest thẳng tấp, nhìn thoáng qua cũng biết là người giàu có, không thích hợp với khu nhà nghèo nàn đi đến căn nhà nhỏ xiu quẹo đó, trước mặt ông bây giờ là một cô bé chừng mười bảy tuổi, dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt lanh lợi nhưng lại hiện lên vẻ mộc mạc, đôi mắt to tròn sáng lấp lánh nhìn ông-Cháu là Lâm Hạ Đồng đúng không?-thư ký Trương nhìn cô bé hỏi-Vâng! Xin hỏi ông là ai vậy?-Hạ Đồng lễ phép đáp lại-Ta là thư ký Trương của ngài chủ tịch tập đoàn Thiên Tử!-thư ký Trương nhã nhặn đáp lại-Dạ! Cháu chào ông!- Hạ Đồng nở một nụ cười-Ngoan lắm! Mà ta nghĩ chúng ta nên tìm chỗ ngồi nói chuyện nhỉ?-Dạ, ông đi theo Đồng vội vã nói, sau đó dẫn ông đi một đoạn đến một căn nhà khác, cũng không gọi là khang trang chỉ hơn căn nhà lụp xụp lúc nãy thôiĐây là nhà tình thương của Hạ Đồng cùng bạn mình là Thi mở nên, cũng là nơi trú ẩn tạm thời của Đồng rót nước vào ly nước đẩy đến trước mặt thư ký Trương, không nhanh không chậm nói-Có phải ông đến vì số tiền nợ không ạ?Thư ký Trương uống một ngụm nước cô đưa, rồi đáp-Không phải. Ta đến đây theo lời ngài chủ tịch có chuyện nhờ cháu!-Nhờ cháu sao?-Hạ Đồng không khỏi ngạc nhiên hỏi-Chỉ cần cháu làm được điều ngài chủ tịch muốn thì số tiền ba cháu nợ sẽ được trừ ký Trương gật đầu-Ông cứ nói nếu cháu làm được cháu sẽ làm!-Hạ Đồng nói, trong ánh mắt hiện lên vẻ kiên định-Ngài chủ tịch có đứa cháu cần cháu đến thuyết từ tốn nói-Thuyết phục?-Người cháu của ngài chủ tịch là một người rất có tài năng nhưng vì một lí do nên cậu ấy không những không phát huy tài năng của mình mà chỉ làm cho ngài chủ tịch thêm đau đầu, nếu trong vòng một năm cháu có thể làm cho cậu ấy tha thứ lỗi lầm của ngài thì cháu sẽ hoàn thành nhiệm ký Trương từ tốn nói-Nhưng tại sao ngài chủ tịch không làm luôn ạ?- Hạ Đồng tò mò-Điều này cháu chưa cần biết! Chỉ cần cháu làm được là sẽ giúp ba cháu trả nợ!-Dạ! Vậy nếu không làm được thì sao ạ?Dù sao cô cũng phải hỏi cho chắc ăn, nếu cô không thành công thì có bị gì không nữa?-Nếu cháu không làm được thì số tiền sẽ tăng lên phân nửa sao?Hạ Đồng kinh hoàng, nếu số tiền mà tăng lên phân nửa thì sao cô có khả năng trả nhưng nếu không làm thì sẽ không còn cơ hội nào nữa, đi hoặc không đi?Chọn đi Hạ mà cô không có cơ hội từ chối, bởi vì số nợ ba cô thiếu tập đoàn Thiên Tử rất lớn, cho dù cô ngày đêm làm việc cũng không trả được một phần ba số nợ, còn em trai của cô sẽ đi!.- Hạ Đồng kiên định nói, ánh mắt trong veo như làn nước mặt hồ yên tĩnh không chút gợn sóng-Tốt, ta rất vui khi cháu đồng ý! Đây là bản đồng cháu ký vào đi!-thư ký Trương lấy hai bản hợp đồng ra-Vâng!Hạ Đồng nhận hai bản hợp đồng từ tay thư ký Trương, hơi chằng chừ nhưng cô vẫn ký vào, đây là cơ hội cuối cùng, cô phải thử mới nào cháu sẽ bắt đầu?-Hạ Đồng hỏi-Ba ngày nữa ta sẽ cho người đến đón ký Trương nói-Dạ! Cháu sẽ chuẩn bị!-cô đáp-Ừ!-thư ký Trương gật đầu đứng dậy-Chào ông!-cô cúi người chàoNhìn bóng của thư ký Trương lên chiếc xe Lexus chạy mất dần, Hạ Đồng khẽ thở dài, cầu mong cho quyết định lần này của cô là đúng. Ba ngày sau sẽ là một bắt đầu mới và cô nhất định sẽ thuyết phục được thiếu gia ở đó! Nhất định!Nhưng quyết định đó của cô lại là một bước ngoặc của cô, cuộc đời cô bước sang một trang mới, làm cô không cách nào bước chân ra khỏi vòng lẩn quẩn đó được.
“Ding…Dong…Ding…Dong”Tiếng chuông của một tòa nhà nguy nga tráng lệ vang lên, một cô gái bước vào với bước chân rụt rè nhưng cũng rất mạnh mẽ của cái tuổi 17. Cô đứng trước cánh cửa ngôi nhà mà cũng thoáng ngạc nhiên và ngưỡng mộ, thầm nghĩ “Nhà to như thế này mà chỉ có hai thiếu gia ở đúng là phung phí quá đi”. Cách cửa tự nhiên bật ra, trước mắt cô là người phụ nữ trung niên dáng vẻ chững chạc đầy nghiêm nghị, bà nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới rồi mới nói-Cô là người chủ tịch kêu đến thuyết phục thiếu gia sao?-Dạ, cháu là Lâm Hạ Đồng!-Hạ Đồng mỉm cười lễ phép nói-Ta là quản gia ở đây, đi lên phòng rồi bà quản gia dẫn Hạ Đồng đến phòng mình, mở cửa ra Hạ Đồng choáng ngộp, nó còn lớn hơn phòng của cô nhiều, chiếc giường ở giữa căn phòng, góc bên phải là chiếc bàn học, bên trái là chiếc tủ đựng đồ, ở giữa là chiếc bàn để lọ hoa quỳnh thơm ngát. Đúng là nhà giàu có khác, đúng là mơ cô cũng không dám nghĩ mình sẽ được ở trong căn phòng đó bà quản gia giới thiệumột lượt về nhà Chính cho Hạ Đồng, Hạ Đồng nhanh chóng làm quen và xem một lượt những nội quy mà nhị thiếu gia ở đây đưa khi Hạ Đồng nhìn thấy mấy cái qui tắc đó là cũng biết tên thiếu gia đó là người như thế nào rồi. Qủa là ngang tàn, kiêu ngạo và chẳng xem ai là gì, chẳng lẽ không ai trị được cái tên này thì sao cô có thể làm được có ba điều mà khiến cô muốn xe nát cái tờ giấy quy tắc, thứ nhất không được lên căn phòng cuối dãy hành lang ở tầng ba, thứ hai lời anh nói đều đúng và người nói chuyện với anh luôn sai, không được cãi lại nếu cãi thì cuốn gối đi, còn thứ ba là phải biết nấu ăn, phải ngon là ý, điều ba không trùng với hai điều kia nha, điều một điều 2 cho thấy anh là người ngang tàn là đúng rồi nhưng điều ba sao lại phải nấu ăn ngon??? Chẳng lẽ tên này không ai nấu cho ăn sao???Hạ Đồng cứ suy nghĩ mê man nên vô tình đụng phải người nào đó. Cô khẽ la “Ui” rồi ngước nhìn người đó. Đó là người con trai cao tầm 1m86, khuôn mặt thanh tú mang vẻ đẹp ấm áp của mùa xuân, đôi mắt nâu nhìn cô dịu dàng, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng làm tim cô đập loạn nhịp. Vội vàng đẩy tay anh đang ôm lấy mình, Hạ Đồng lúng túng nói-Xin lỗi! Tôi… tôi không cố ý…. xin lỗi nhiều-Không sao! Mà hình như đây là lần đầu anh thấy em thì phải?-người con trai đó hỏi-Dạ, em mới tới, mong anh bỏ qua cho Đồng cúi đầu tỏ vẻ hối lỗi-A! Em là người đến vì Dương Tử phải không?.-anh khẽ reo lên-Dạ! Anh biết em sao?-Hạ Đồng ngờ nghệch nói khi anh biết cô đến đây làm gì-Em không biết anh sao?-anh ngạc nhiên hỏi-Anh là ai mà em phải biết? Với lại em nghĩ anh là người làm ở đây có đúng không?.-cô đoán già đoán non-Nếu em nói vậy thì cho là vậy!-anh nhún vai-Vậy thì chào anh!Em là Lâm Hạ Đồng, rất vui được quen biết vui vẻ nói-Lâm Hạ Đồng!Cái tên mộc mạc lắm!.-anh mỉm cười nói-Cảm ơn anh! Mà em nói tên của em rồi! Anh tên gì vậy?-À anh tên Thiên!-Thiên? Tức là trời, tên anh cũng đẹp mỉm cười đáp-Haha em thú vị nhẹ xoa đầu côCả hai dần quen nhau và nói chuyện rất vui,Hạ Đồng rất thoải mái khi quen được một người thân thiện vui vẻ như Thiên, cô mới đến đây đã quen đực bạn cũng khá an tâm vài Đồng! Vào đây!.-tiếng bà quản gia trong nhà nói vọng ra-Dạ cháu vào Đồng nói lớn rồi xoay qua nhìn chào anh nha, bà quản gia kêu em rồi, tạm biệt sau này có cơ hội chúng ta nói chuyện Đồng tươi cười nhìn anh rồi chạy ngay vào nhàNhìn thấy dáng người nhỏ nhắn chạy lăn xăn trông thật đáng yêu. Cùng lúc đó từ phía xa có một người hầu đi lại phía Thiên trên tay bưng ly nước,lễ phép nói với anh-Thiếu gia, nước của cậu!-Để đó đi. Mà Dương Tử về chưa?-Thiên hỏi-Dạ chưa nhưng cô gái đến thuyết phục cậu ấy đã đến hầu lễ phép đáp-Ừ, tôi biết rồi, cô đi đi tôi muốn ở một xua tay về phía cô hầu đáp rồi từ từ đi khỏiThiên cầm ly nước uống một ngụm, anh hơi thắc mắc tại sao lần này lại là 1 cô bé chứ, ông hẳn đang suy tính điều gì đây. Một cô bé nhìn chẳng có gì nổi bật nhưng lại khiến anh chú ý đến, nhất là cách nói chuyện không giả tạo cũng như là che giấu điều gì. Có lẽ sẽ rất thú vị đây!Tại nhà bếp……..Bà quản gia thấy Hạ Đồng chạy hối hả vào, hơi khó chịu nói-Sao lâu vậy? Lần sau không được như vậy nữa, nếu để thiếu gia biết thì không hay cháu xin lỗi!Lần sau cháu sẽ không như vậy Đồng hối lỗi nói, cô luôn có cảm giác là bà quản gia không mấy thiện cảm với cô-Ta kêu cô vô đây là có việc!Lên phòng hai vị thiếu gia dọn dẹp quản gia nghiêm khắc nói-Vâng!Cháu sẽ làm Đồng nhanh chân cầm lấy dụng cụ lau dọn đi lên phòng hai vị thiếu gia Đồng đến phòng thiếu gia lớn trước. Cô mở cánh cửa ra, cũng thoáng ngạc nhiên vì căn phòng rất đẹp,và rộng rãi hơn cả phòng cô 3,4 lần. Căn phòng tuy trang trí đơn giản nhưng trông rất phong cách và đẹp. Nó làm cho người nào bước vào đây đều thấy ấm áp trong vài giây ngưỡng mộ cô cũng bắt tay vào công loay hoay thì có 1 chàng trai từ phòng tắm bước ra trên người chỉ choàng chiếc khăn ngang Đồng???-khi thấy người con gái loay hoay lau dọn phòng của mình anh lại nghĩ đến là cô bé lúc nãy mình gặp lúc nãyKhóe môi bất giác cong lên một lau dọn sao?-Ơ, xin lỗi thiếu gia tôi không biết cậu có trong Đồng xoay qua lên tiếng nhưng mặt cúi xuống không dám ngước mắt lên nhìn anh-Không cần phải "hành lễ" như những người khác cảm thấy thú vị nói-Không cần vậy Đồng lắc đầu rồi mới từ từ ngước mặt lên giật mình hoảng hốt khi thấy người con trai trước mặt mình, sau 1s không khỏi la lên-Á, sao anh lại ở đây?-Chúng ta gặp nhau rồi em không nhớ sao?-anh tỏ vẻ thất vọng nói-Chẳng lẽ anh là… là... đại thiếu gia sao?-cô nói mà chẳng dám nghĩ tới chỉ mong là không đúng với những gì cô nhẹ nói Chết chị rồi!!!Như sấm đánh ngang tay, Hạ Đồng không dám tin chỉ mới ngày đầu đến đây mà đã gây chuyện với đại thiếu gia rồi, trời ạ sao cô lại có thể đoán mò anh là người làm ở đây chứ, đúng là cái miệng hại cái thân mà. Nếu anh không trách thì không sao nhưng nếu mà anh để ý chuyện đó thì coi như Lâm Hạ Đồng cô “chết” lập chỉ mong anh “quân tử” không chấp nhất “tiểu nhân”. Bây giờ cô chỉ cầu mong anh quên sạch sành sanh chuyện lúc gì mà suy nghĩ dữ vậy?-Thiên nói khi nhìn thấy Hạ Đồng cứ ngơ ngác ra-À không có gì chỉ là… chỉ là anh không nhớ chuyện lúc nãy Đồng ngập ngừng nói-Em nghĩ anh là người nhỏ mọn đến vậy sao?-Thiên hơi xụ mặt nói-Đương nhiên là không rồi!Hạ Đồng nhìn lại mới phát giác thấy Thiên chẳng mặc đồ có quấn khăn ngang hông nha, đừng hiểu nhầm, cô mới ấp a ấp úng nói-Anh mặc đồ đi…. em còn đi… dọn dẹp giờ Thiên mới nhìn lại mình thì ra lúc nãy mới tắm xong chưa kịp mặc đồ, còn Hạ Đồng đã ba chân bốn cẳng chạy ra khỏi phòng anh. Đứng bên ngoài mà cô thấy xấu hổ vô cùng chỉ muốn kiếm cái hố nào đó chui vào. Nhanh chóng lấy lại tinh thần cô tiến lại phòng của thiếu gia cánh cửa ra càng làm Hạ Đồng ngạc nhiên hơn,căn phòng rất rất rộng hơn cả phòng của trần nhà là cái đèn chùm pha lê kiểu Ý tỏa sáng cả căn cả 1 cái giường to ơi là to,ngang đó là tủ quần áo,tủ đựng đồ và tủ sách được sắp xếp gọn có cả bàn làm việc dài,trên đó là máy PC loại xịn và có cả tivi màn hình phẳng, còn có cả giàn máy phát nhạc nữa thật là ngưỡng mộ chủ nhân của căn phòng này. Căn phòng mang 1 màu trắng toát và mang 1 vẻ đẹp của băng tuyết, khi bước vào phòng này Hạ Đồng cảm thấy vô cùng lạnh lẽo và cô độc hèn chi cô cảm thấy lành lạnh hết xương Đồng nhanh chóng lấy lại hồn phách đang bay lơ lững giữa căn phòng để bắt tay ngay vào công việc, lau lau chùi chùi cuối cùng cũng xong rồi đi ra. Sau đó đi xuống phòng khách, đi ngang căn phòng ở tằng ba không khỏi hiếu kì, phòng này của ai mà không cho cô đi vào chứ. Mà thôi cô quan tâm chi.
Truyện teen là những truyện để lại trong lòng bạn đọc những ấn tương sâu sắc vì một lẽ giản đơn, đây là những truyện hướng đến những bạn trẻ, chủ đề cũng rất đỗi thân thuộc, tình yêu, tình bạn, những mỗi quan hệ xã hội. Trào lưu sáng tác truyện đang lên, làm cho không ít những tác giả mới ra đời, những câu chuyện mới ra đời, tình tiết truyện càng ngày càng hấp dẫn, lỗi viết cũng thực sự đặc sắc, hòa vào trào lưu ấy tác giả Du Huyễn cũng giới thiệu đến bạn đọc trên trang đọc truyện online truyện mới Chuyện Tình Hoàng Gia Cô là một cô gái đa tính cách, vì không còn cách nào nên đành ký vào bản hợp đồng, cô nhất định phải làm cho anh tha thứ cho ngài chủ tịch như vậy số nợ của gia đình cô mới được xóa bỏ. Anh - một thiếu gia cao cao tại thượng, trái tim đã sớm khóa chặt, không ai chạm tới được cũng như không ai có thể chạm tới. Vậy mà cô gái ấy lại một lần nữa có thể đi vào trong trái tim anh, làm anh không cách nào dừng lại được mà cứ yêu cô. Hắn - con trai độc nhất vô nhị tập đoàn lớn, một con người với vẻ bề ngoài vui vẻ, ấm áp nhưng lại bất cần đời, bên trong trái tim ấm áp ấy lại là sự tổn thương không thể khôi phục lại, nhưng chính nhờ cô, trái tim lại được sưởi ấm, trái tim bắt đầu lành lại mà yêu cô. Cũng từ đó những bí mật dần dần được hé lộ, một tình yêu vô tình đơm hoa kết trái. Cũng là một tình yêu tay ba đầy ngang trái lặp lại lần hai. Lọ lem có đến với hoàng tử như trong truyện cổ tích hay lọ lem vẫn sẽ là lọ lem, hoàng tử vẫn là hoàng tử. Lọ lem đến từ đâu quay về từ nơi ấy, trong cuộc sống thực tại có mối tình lọ lem hoàng tử hay không? Số phận của họ giống như những đường thẳng chạy song song nhau không cách nào cắt nhau tại một điểm gọi là hạnh phúc. Tình yêu ấy đem lại những nụ cười hạnh phúc nhưng cũng không ít những nước mắt đau thương. Yêu anh dẫu biết là sai lầm nhưng cô vẫn chấp nhận tiếp tục tình yêu ấy, một tình yêu cô biết sẽ không có được kết quả. Một tình yêu không nên bắt đầu... Nhưng lại không có cách nào kết thúc.... Liệu họ sẽ tìm ra được lý lẽ con tim, hay lại một lần nữa bi kịch lặp lại, mỗi người một ngã rẽ. Ai sẽ là người níu, ai sẽ là người buông ??? Đọc truyện để cùng bước vào thế giới tuổi teen đầy màu sắc, đọc để cùng chiêm nghiệm những bài học thú vị, mời bạn cùng theo dõi dõi truyện, và tìm đọc những truyện khác cùng thể loại như Chuyện Tình Tay Ba Giữa Hai Chàng Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Cô Nhóc Ngổ Ngáo , Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương ,... Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Chuyện Tình Hoàng Gia! Mới Cập Nhật Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Sập Bẫy, Trò Chơi Nguy Hiểm Du Huyễn Bé Ngốc!!! shanyng0 Thích Ông Rồi, Làm Sao Đây!!! Yuukynguyen Lớp Học Kinh Dị Alice 12 Chòm Sao Và Chuyến Đi Xuyên Không Lygiahan1052003 Tao Yêu Mày, Bạn Thân Thu Trâm
truyen chuyen tinh hoang gia