truyện ngoại tình với chồng cũ của giang lưu
Đọc truyện Ngoại Tình Với Chồng Cũ FULL miễn phí, cập nhật chương mới nhất nhanh chóng, đã hoàn thành. Hỗ trợ đọc truyện trên di động, máy tính, máy tính bảng.
Hồng Phai Xanh Thắm chương 225 | Đọc Chương 229 - Ngoại Truyện 7: Thẹn Nắng Tay Che Lụa, Buồn Xuân Ngại Điểm Trang* full - doc truyen Hong Phai Xanh Tham chương 225 Full trên di động lan may tinh bang that don gian va tien loi hai đứa con gái đều thích bà thím ngây ngô, học quy củ, học
Thay Chị Lấy Chồng - Chương 242 Lấy ơn báo oán, dùng cái gì để trả ơnSim trong chiếc di động này của tôi đã bị rút ra, nên không kết nối với wifi thì Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi. Website đọc truyện
Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd Asideway. Giang Tâm câm nín. Cô ta không thể nói thêm được câu nào nữa. Nếu không giết Tuyết Nhàn thì cô ta làm sao có cơ hội ở bên Cố Mặc Cút ra ngoài đi!Cố Mặc đưa mắt nhìn Giang Tâm. Người anh toát ra một sự lạnh lẽo đến thấu xương. Giang Tâm quay người rời khỏi phòng. Vừa đóng cửa lại, cô ta toan định về phòng của mình nhưng lại bị ai đó chặn đường. Thì ra là chị en song sinh Cố Hy và Cố Hy tay cầm cốc nước lập tức hất vào mặt Giang Tâm. Ai mà không biết hai chị em song sinh này ngưỡng mộ Cố Mặc. Ngoại trừ trước đây là Tuyết Nhàn được anh bảo vệ nên không bị Cố Hy và Cố Ly động tới. Còn tất cả các phụ nữ khác muốn tiếp cận Cố Mặc đều bị chị em song sinh này hại rất thê thảm. Đương nhiên, Giang Tâm không là ngoại hất nước bất ngờ, Giang Tâm đưa mắt lườm hai người trước mặt. Cô ta bước lên giơ tay tát một cái bạt tai lên bên má của Cố Hy. Cố Ly sững sờ vội vàng đỡ lấy Cố Con khốn! Mày dám...Giang Tâm có lẽ hơn hẳn đám đàn bà trước đó khiến Cố Ly và Cố Hy không thể ngờ được. Mấy cái trò vặt vãnh này thì làm sao có thể hại tới Giang Tâm. Cô ta chính là cao thủ trên cả cao thủ. Muốn loại trừ được cô ta thì hai người này còn lâu mới có cửa. Giang Tâm nhếch miệng thản nhiên đẩy Cố Hy và Cố Ly sang một Tao không giống như những người phụ nữ ngu ngốc kia đâu. Để tao gả vào Cố Gia rồi thì 2 đứa mày cứ liệu hồn![...]Tuyết Nhàn nằm ngủ mơ thấy Cố Mặc. Cô mơ thấy anh gọi tên cô. Lúc cô sắp rơi xuống vực thì anh đã chạy tới nắm lấy tay của cô kéo lại... giấc mơ cứ thế kéo dài cho tới khi cô bị ánh sáng của mặt trời làm cho tỉnh giác khó tả trong lòng. Cố Mặc và cô đã ly hôn nhưng anh đối xử với cô không tệ. Nhưng cô không có tình cảm với anh. Cùng lắm là sự biết ơn thôi. Cố Mặc nói thích cô, chắc anh cũng chỉ nhất thời rung động chắc không đến nỗi sâu đậm. Tuyết Nhàn thở dài định lật người lại. Lúc này cô mới phát hiện bản thân không thể cử động nổi. Cơ thể bị ai đó ôm chặt mới quay lại, gương mặt của Tuyết Nhàn bỗng đỏ bừng. Hắc Tư Dạ đang ôm cô ngủ. Phía trên anh ta để trần lộ ra bờ ngực rắn chắc màu mật ong. Gương mặt này... lúc ngủ còn yêu mị hơn cả lúc tỉnh. Mà khoảng cách mặt cô và mặt anh chỉ cách nhau một tấc ngắn ngủi. Gương mặt của anh mịn màng tới nỗi không thấy bất kì khuyết điểm Đừng nhìn chằm tôi như vậy! Tôi cảm thấy rất khó Nhàn giật mình. Thì ra là Hắc Tư Dạ đã dậy. Vậy mà anh ta vẫn nằm ôm cô như vậy. Nghĩ tới đây, Tuyết Nhàn gỡ cánh tay của Hắc Tư Dạ ra xuống Hôm qua anh lại sai Lưu Quang Nhất đem tôi đến phòng anh. Cái tên lưu manh này...Hắc Tư Dạ vẫn điềm tĩnh nhắm mắt. Phải nói rất lâu rồi anh mới được ngủ lâu như vậy. Thật sự ôm cô đi ngủ khiến tâm tình của anh rất thoải Là Lưu Quang Nhất tự động đem cô tới Tại sao anh lại ôm tôi ngủ cùng?- Vậy cô muốn tôi đem cô ném ra ngoài cả đêm?Tuyết Nhàn im bặt. Cô hừ lạnh rồi trở lại căn phòng của mình. Trở về phòng, cô đóng chặt cửa lại rồi đi làm vệ sinh cá nhân. Thay luôn một bộ quần áo rộng thoải không biết mình sẽ bị nhốt ở đây bao lâu nhưng cô sẽ không cam tâm ở lại. Bụng của cô vừa kêu òng ọc thì bỗng bên ngoài có tiếng gõ Tiểu thư, Hắc Gia đang đợi cô dùng không thích nhưng bụng cô đói lắm rồi. Vậy nên Tuyết Nhàn miễn cưỡng ra mở cửa theo người giúp việc xuống dùng bữa bước xuống tầng vào phòng ăn. Cô thấy Lưu Quang Nhất và Triệu Nhị Hinh đứng đó. Hắc Tư Dạ bình thản vừa nhâm nhi ly trà vừa xem Ipad xử lí công Ngồi xuống dùng bữa Tư Dạ liếc mắt về phía cô nói. Tuyết Nhàn ngoan ngoãn ngồi xuống chiếc bàn lớn, được người giúp việc chuẩn bị đồ ăn trên bàn. Ai cũng hết sức kinh ngạc nhưng chẳng dám lên tiếng. Hắc Gia chưa bao giờ để cho ai đặc biệt là phụ nữ ngồi chung bàn ăn cả. Còn Triệu Nhị Hinh nắm chặt tay lại. Trong tất cả thuộc hạ của Hắc Gia thì cô ta chính là người phụ nữ duy nhất được Hắc Gia chọn đảm nhận chức quản lí làm cùng Lưu Quang Nhất. Vì từ khi cô ta biết Hắc Gia thì cũng chưa thấy ngài ấy đặc biệt tiếp xúc với bất kì người phụ nữ nào. Tưởng mình là ngoại lệ nhưng cô ta đã nhầm... cô gái kia lại có thể khiến Hắc Gia thay đổi nguyên sắc mặt của Triệu Nhị Hinh sa sầm lại. Lưu Quang Nhất thở dài. Là anh thích Triệu Nhị Hinh, thích tính cách mạnh mẽ của cô ấy. Hắc Gia vốn dĩ không muốn nhận cô ấy làm nhưng vì Lưu Quang Nhât thề thốt chấp nhận nên Hắc Gia mới gật đầu. Thật sự Lưu Quang Nhất cũng không ngờ rằng Triệu Nhị Hinh lại có tình cảm với Hắc Gia. Anh cũng biết rằng nếu Triệu Nhị Hinh yêu Hắc Gia thì vĩnh viễn không có kết quả tốt đẹp bởi vì Hắc Gia không yêu cô ấy. Chính vì vậy mà Lưu Quang Nhất lúc nào cũng tỏ ra nghiêm khắc với Triệu Nhị Hinh để cô ấy tập chung vào công việc hơn khi cứ để ý đến Hắc Quang Nhất ghé lại sát Triệu Nhị Hinh nói Thu hồi ngay ánh mắt của cô lại. Nếu cô không muốn chết thì đừng có tư tưởng làm hại người phụ nữ của Hắc Tôi không cần anh quản! Chỉ là... cô ta khiến tôi chướng mắt không tin tưởng! Hắc Gia sao có thể để cho cô ta ở bên cạnh chứ!
Ngoại Tình Với Chồng Cũ Chương 24 Bạc Hà 18/03/2020 Khóe miệng Lưu Quang Nhất giật giật. Anh ta bước tới nắm lấy cổ tay của cô. Mà lúc này Tuyết Nhàn đang trong tình trạng chưa hết giận. Cô quay người, hòng giơ chân đá vào bên eo của Lưu Quang Nhất. Động tác của anh ta lại nhanh hơn, lộn lại về sau tránh nhìn của Lưu Quang Nhất di chuyển xuống vali bên cạnh cô. Anh ta Nếu cô trung tâm KQ thì sẽ được miễn tiền học, chỗ ở cũng được sắp xếp đàng hoàng, cơm ba bữa đủ anh ta lấy trong túi ra một cái danh thiếp phi đến chỗ của cô. Tuyết Nhàn cau mày sử dụng hai ngón tay kẹp lấy tấm danh thiếp đó. Hiện tại bây giờ cô định quay về căn hộ mà Mộc Tiểu Song cho mượn rồi đi kiếm việc làm. Nếu người đàn ông này nói vậy, thì cô cũng chẳng phải phiền đến chỗ của cô ấy Điều kiện là gì?Cái gì cũng phải có giá của nó. Cái quy luật này cô thừa biết. Lưu Quang Nhất chỉ cười cười đút tay vào túi Cô biết đấy. Trung tâm KQ có hàng trăm người muốn vào nhưng chỉ nhận có 10 thành viên ưu tú nhất thôi. Nếu như cô muốn có chỗ ở trong đó thì... phải hạ gục bất kì 1 thành viên trong danh sách 10 người. Như vậy, cô sẽ được thay thế vị trí của họ!- Chỉ thế thôi?- Hàng tháng 10 thành viên sẽ đi thi đấu. Nếu thắng sẽ có thưởng lớn, thua sẽ bị phạt!- Được thôi!Lưu Quang Nhất quan sát cô một lượt rồi dẫn cô lên một chiếc ô tô gần đó. Anh ta đưa cô tới trung tâm KQ. Cái trung tâm này Mộc Tiểu Song cũng từng nhắc tới với cô. Mà người đứng đầu cái trung tâm này là vị thiếu gia bí ẩn của Hắc Gia. Dạo gần đây, cổ phiếu của Hắc Gia đang cao ngất ngưởng gần đạt đến ngang hàng với Cố Thị. Chẳng ai hiểu tại sao mà Hắc Gia phải chi một khoản tiền khổng lồ để mở ra trung tâm KQ. Có lẽ... anh ta đang bí mật điều gì tâm KQ nằm ngay bê cạnh bờ biển rộng xanh sẫm. Nó là tòa nhà 20 tầng đầy đủ tiện nghi và các phòng tập hiện đại. Những người có năng lực rèn luyện ở trung tâm này sẽ chính thức được nhận vào Hắc Thị với mức lương cực kì cao. Nhưng hàng trăm người mới chọn ra được 10 người thì phải công nhận những người được chọn toàn là cao Quang Nhất dẫn cô đi đăng kí họ tên rồi lên tầng thứ 5 của trung tâm. Cả một tầng mấy trăm mét vuông được thiết kế để làm võ đường luyện tập. Anh ta cầm danh sách 10 thành viên cho cô xem một lượt rồi lấy một cây bút đưa cho Khoanh vào tên mà cô muốn thách đấu. Sáng ngày mai cô và người đó sẽ so tài. Thắng thì ở lại, thua thì ra Nhàn lướt một lượt bảng danh sách. Tầm mắt cô chợt dừng lại ở hàng thứ 7, Tư người yêu cũ của cô. Anh ta cũng ở trung tâm này? Tuyết Nhàn chợt nhớ đến một năm trước khi cô và Tư Niên chưa chia tay. Anh ta cũng nói với cô là được nhận vào trung tâm KQ nhưng cô không quan tâm. Gia đình Tư Niên cũng không phải bình thường, Tư Thị tuy chưa sánh ngang được với các tập đoàn lớn nhưng rất có tiềm năng. Chẳng lẽ, Tư Niên muốn vào Hắc Thị để thăm dò...Không suy nghĩ nhiều, Tuyết Nhàn cầm cây bút khoanh xuống người ở vị trí số 6 rồi đưa danh sách cho Lưu Quang ta cầm lấy danh sách rồi xem xét. Nếu người khác thì chắc chắn sẽ đấu với người ở vị trí số 10. Đằng này cô lại chọn số 6. Cũng phải nói các thành viên được chọn này năng lực cũng chỉ xấp xỉ nhau, mới vào mà chọn số 6, đấu với Diệp La thì... phần thắng sẽ không Tạm thời tôi sẽ cho người sắp xếp phòng cho cô ở ngay tầng dưới. Sáng mai 8 giờ có mặt ở đây thi nhìn Lưu Quang Nhất gật này, tại biệt thự riêng của Cố Mặc. Vừa về tới anh đã vào thư phòng làm việc. Anh muốn dùng công việc như thường lệ để quên những chuyện không hay đi. Nhưng đến cuối cùng, hình ảnh của cô cứ hiện trong đầu anh khiến anh không thể tập chung này có người gõ cửa bước vào đặt một tách trà lên bàn làm việc của anh. Thấy người đó mãi chưa đi, lúc này Cố Mặc mới ngẩng đầu lên thì thấy Giang Tâm đứng đó. Anh lập tức ném tập tài liệu trên bàn tức Ai cho phép cô đến đây?- Cố Mặc... là... là Cố lão gia bảo em tới cùng anh đi thử váy cưới....Giang Tâm hơi cúi xuống ngập ngừng. Hôm nay cô ta chọn một bộ váy đỏ dài qua đầu gối trễ vai. Mái tóc hơi xoăn được búi gọn càng thêm thoát tục xinh đẹp. Nhưng Cố Mặc chẳng buồn liếc mắt Tôi rất bận! Cô tự đi một mình đi!- Cố Mặc, chúng ta sắp kết hôn rồi. Em chỉ muốn cùng anh đi thử váy cưới không mất nhiều thời gian đâu...Cố Mặc hừ lạnh. Anh đã quá coi thường Giang Tâm rồi. Thì ra bên đằng ngoại của cô ta lại liên quan tới nhà nước chính trị nên Cố Lão Gia mới đồng ý cuộc hôn sự này. Nếu chỉ đơn thuần là Giang Thị dưới quyền Cố Mặc thì cũng chẳng thể đủ điều kiện như Tuyết Gia Tôi nói cho cô biết! Cô đừng mơ tưởng tôi sẽ lấy cô! Cố Mặc này duy nhất chỉ có một người vợ là Tuyết Nhàn!Đáy mắt Giang Tâm ngân ngấn nước mắt. Bàn tay cô ta nắm chặt lại. Cố Mặc lúc này đau đầu đứng dậy bỏ đi để lại mình Giang Tâm đứng đó thất Tuyết Nhàn! Cô hơn tôi được cái gì? Chỉ cần cô chết đi thì mọi chuyện sẽ được giải quyết. Hôn lễ... vẫn sẽ diễn ra theo đúng những gì tôi muốn... Bạn đang đọc truyện trên
Hắc Tư Dạ vẫn thâm trầm như vậy. Dù có bất cứ chuyện gì anh cũng không biểu hiện ra bên ngoài. Đó cũng chính là thứ mà Cố Phàm ghét cay ghét đắng cả mọi việc đều được Hắc Tư Dạ tính toán rất kĩ. Thì ra ngoài mặt đồng ý với Khuynh Song, nhưng bên trong lại chính là cái bẫy đợi Cố Phàm lọt lưới tóm gọn. Giết được kẻ đứng đầu thì thuộc hạ giống như mất chỉ huy Phàm rút súng ra, ngay tức khắc định hướng Hắc Tư Dạ bắn tới. Đúng lúc này, anh ôm cô xoay người. Viên đạn sượt qua vai của Lưu Quang Nhất! Bảo vệ cô ấy!Nói rồi Hắc Tư Dạ lao nhanh tới, rút súng ra hướng Cố Phàm mà bắn. Khi hai người đàn ông động thủ, tất cả thuộc hạ phía sau cũng dần chuyển mục tiêu. Cuộc hỗn chiến đột nhiên xảy ra trước mắt cô. Tuyết Nhàn cảm thấy rất đột ngột. Đúng lúc này, một tên áo đen đánh về phía của cô. Tuyết Nhàn nhanh chóng di chuyển né tránh. Lưu Quang Nhất cầm khẩu súng bắn trúng giữa ngực tên Tuyết Nhàn, cô mau rời khỏi đây trước đi. Phong Vân sẽ đợi cô ở trước cổng. Tránh xa biệt thự này ra trước khi bom nổ... tôi và Hắc Gia sẽ ra sau...Tuyết Nhàn do dự đưa mắt nhìn Hắc Tư Dạ. Anh đang một mình đối mặt với Cố Phàm. Cô muốn chạy tới giúp anh nhưng ngay lập tức anh quay mặt lại lườm Đi tìm Phong Vân. Em ở đây chỉ làm vướng chân tay thôi!Dù không muốn nhưng cô vẫn phải nghe lời anh. Tuyết Nhàn quay người bỏ chạy ra hướng Lưu Quang Nhất chỉ cho cô. Quả nhiên chạy được một đoạn. Cô thấy Phong Vân và đám thuộc hạ. Họ đang bắt giữ người của Khuynh Gia Phong Vân! Mau đến hỗ trợ Hắc Tư Dạ đi... anh ấy...Cô thở hổn hển nói không ra hơi. Tim cô chợt lên cơn đau buốt. Tuyết Nhàn cố gắng lắm mới có thể nói Phong Vân biết. Thoáng cái, gương mặt của Phong Vân sa sầm lại. Anh ta dặn cô đi về hướng xe kia trước. Rồi cho người quay lại hỗ trợ Hắc cái, cô nghe như có tiếng động. Tuyết Nhàn quay người lại. Cô thấy Khuynh Song đang chạy nhanh về hướng Nam nên nghi hoặc chạy bám theo. Khuynh Song dừng lại ở khuôn viên sau biệt thự, cô ta tháo chiếc nhẫn trên tay xuống rồi ấn nút. Các cơ quan khởi động. Một tiếng hệ thống thông báo vang khắp biệt thự." Thời gian tự hủy bắt đầu đếm ngược"Khuynh Song vốn có rất nhiều biệt thự. Những kẻ hãm hại cô ta đều bị cô ta vứt lại rồi khởi động hệ thống nổ tung. Chính vì vậy, đây không phải biệt thự duy nhất mà cô ta cho gài Nhàn nắm chặt tay lại. Nhân lúc Khuynh Song hài lòng định quay người rời khỏi biệt thự. Tuyết Nhàn mới cầm một thanh gỗ dưới đất đi đến gần cô ta. Nếu cô không nhầm thì chỉ cần lấy được chiếc nhẫn đoa rồi ấn lại nút công tắc thì hệ thống sẽ dừng tại nếu biệt thự mà bị phá hủy, Hắc Tư Dạ cũng sẽ không thoát khỏi đó. Cô không thể để chuyện này xảy Nhàn giơ cao thanh gỗ định phang xuống, nhưng đúng lúc này Khuynh Song cảm thấy bất ổn quay đầu lại. Cô ta nhanh như cắt xoay người sang một bên. Tuyết Nhàn không cam tâm liền cầm thanh gỗ đánh đến nhưng bị Khuynh Song đá cho một cước lùi lại phía là cô ta có võ. Tuyết Nhàn cắn chặt môi. Cô ném thanh gỗ qua một bên rồi nắm chặt hai tay lại. Khuynh Song tức tối lao đến liên tiếp tung cú đấm về phía cô. Tuyết Nhàn toát mồ hôi, cũng may cô đỡ kịp. Rồi cô xoay người giơ chân đá vào bụng của Khuynh Song khiến cô ta đau đớn ngã xuống đất. Tuyết Nhàn cảm thấy thân thể của cô cơ hồ như mất sức. Tim lại đau đúng lúc này... Cô đè Khuynh Song xuống đất rồi tháo chiếc nhẫn trên tay cô ta đang định ấn nút, Khuynh Song liền bật dậy đẩy cô ngã về phía thanh gỗ dưới đất. Đầu của Tuyết Nhàn do bị va đập mạng mà hơi mơ hồ. Khuynh Song tiến tới gần chỗ cô. Cô ta nhếch miệng giơ chân định đạp lên bụng cô thì Tuyết Nhàn gắng sức cầm lấy thanh gỗ phang mạnh vào chân Khuynh Song. Chỉ một tiếng thét vang lên, cả cơ thể của cô ta ngã Con khốn... mày... mau chết đi!!Khuynh Song nắm chặt tay lại gào thét. Cô ra rút từ trong túi ra một khẩu súng. Tuyết Nhàn định một trưởng đem thanh gỗ phang xuống nhưng đột nhiên, một tiếng súng vang lên. Một viên đạn xuyên qua bụng của cô. Cả cơ thể của Tuyết Nhàn cứng ngắc,cô thở hổn hển rồi nhìn xuống bụng mình. Một dòng máu tươi chảy ra ướt đẫm áo..Thấy Tuyết Nhàn ngã xuống nhắm mắt lại. Khuynh Song nở một nụ cười để rồi cô ra bò tới định lấy chiếc nhẫn mà cô đang nắm. Chân cô ta chắc vừa nãy bị cô đập nên bị gãy. Chính vì vậy mà Khuynh Song không thể đứng lên được đành phải lết thân thể định cầm lấy chiếc nhẫn. Đột nhiên Tuyết Nhàn mở mắt. Ngay lập tức, cô cầm lấy khẩu súng trên tay Khuynh Song quay đầu súng hướng vào ngực cô Song kinh ngạc giơ chân còn lại đạp cô mấy cái. Khóe miệng của Tuyết Nhàn lúc này hộc máu. Nhưng cô vẫn cố gắng dùng hết sức ấn cò tiếng vang lên, ha tiếng súng, rồi ba tiếng.... cơ thể Khuynh Song run bần bật. Cô ta trừng mắt nhìn cô như không thể tin nổi. Ba phát đạn liên tiếp đang bắn vào trước ngực cô ta. Khuynh Song bị thổ huyết cuối cùng mất sức lực ngã về người Tuyết Nhàn lúc này dính đầy máu lẫn lộn. Gương mặt cô lúc này trắng bệch... Cũng may, vừa nãy khuynh Song nổ súng không có bắn vào chỗ hiểm của cô. Tuyết Nhàn cầm chiếc nhẫn rồi đưa tay ấn nút.... nhưng ấn mãi không được...Trong đầu cô chợt hiện lên hình ảnh vừa nãy. Khi Khuynh Song khởi động, cô ta đã bẻ cong thứ gì đó... thì ra là công tắc của chiếc Nhàn muốn đứng dậy nhưng cô không còn sức nữa. Thật là vô dụng! Cô chỉ muốn cứu anh thôi lại hại bản thân thành ra thế này... mắt của Tuyết Nhàn hơi nhòa đi... cô không thể trụ nổi nữa Tư Dạ lau vết máu ở khoea miệng. Anh cầm khẩu súng chĩa thẳng vào Cố Phàm. Cũng may Phong Vân vừa đến kịp thời, nên đã dọn dẹp sạch sẽ đám người kia. Trên người của Cố Phàm lúc này chằng chịt vết thương. Anh ta mệt mỏi nằm dưới đất, ánh mắt nhìn Hắc Tư Dạ không rõ ya Lúc đầu... cái gì mày cũng hơn tao... cái gì chúng mày cũng giành của tao!! Cả Cố Mặc nữa, tao với nói tuy là anh em sinh đôi. Nhưng chưa bao giờ ba mẹ hay ông nội quan tâm tao. Bọn họ chỉ biết tới Cố Mặc. Tao và nó cùng bị thương, nhưng ba mẹ lúc ấy lại chỉ đưa nó đi khám bác sĩ, còn tao thì mặc kệ... rồi đến khi tao được ân nhân cứu. Nhưng trong mắt ngài ấy lại chỉ quý mày. Tao đưa ra lời khuyên ngài ấy đều không nghe theo, chỉ nghe ý kiến của mày. Hắc Tư Dạ, mày nói tao nghe xem... tại sao tao lại trở thành thế này! Tất cả không phải lũ chúng mày sao? Tao chỉ muốn chứng minh rằng tao có thể hơn chúng mày... nhưng thật sự... tao hết cách rồi...Cố Phàm cười điên cuồng. Còn Hắc Tư Dạ đứng lặng đó bây giờ lên Tất cả là do sự ghen ghét của mày thôi! Mày đã giết ân nhân, cái đó... tao không thể tha thứ!Năm đó ân nhân chết một cách bất ngờ khiến Hắc Tư Dạ nghi ngờ. Khi anh tìm ra chân tướng Cố Phàm đã bỏ trốn sang New York. Hắc Tư Dạ niệm tình cũ mới để cho anh ta sống thêm vài năm nhưng càng ngày Cố Phàm càng lộng hành muốn hại chết biệt, dám cho người bắt cô thì anh không bao giờ bỏ Ân nhân đã cứu mày, cho mày một cuộc đời mới. Mày lại lấy oán báo ơn giết ngài ấy. Hiện tại, mày.... xuống đó tạ tội với ngài ấy đi!Đáy mắt của Hắc Tư Dạ hiện lên tia sát ý. Một viên đạn xuyên trúng mi tâm giữa đầu Cố Phàm. Mọi thứ kết thúc, cuối cùng anh cũng đã trả thù được cho ngài Hắc Gia, thời gian không còn sớm nữa. Mau rời khỏi đây trước khi nơi này phát Quang Nhất nhắc nhở. Hắc Tư Dạ hừ lạnh vứt khẩu súng xuống đất rồi quay người. Phong Vân đi trước dẫn đường cho Hắc Tư Dạ và đám thuộc hạ phía sau ra xe đã chuẩn bị sẵn. Vừa mở cửa xe, bỗng hàng lông mày của Hắc Tư Dạ hơi nhíu lại. Anh lập tức túm lấy cổ áo Phong Cô ấy đâu? Cô ấy ở đâu?- Hắc... Hắc Gia... tôi đã kêu cô ấy trở lại xe trước nhưng... giờ không thấy!Hắc Tư Dạ tức giận đẩy Phong Vân ra quay người trở vào. Lúc này, Lưu Quang Nhất ngăn Hắc Gia, thời gian không còn nhiều nữa... nơi này sắp phát nổ rồi. Chúng ta đi thôi, chắc Tuyết Nhàn đã đi trước rồi!Nhưng mặc kệ thế nào, Hắc Tư Dạ vẫn quay lại. Anh hiểu cô hơn bất kì lúc nào. Cô không bao giờ bỏ lại anh ở đây... chắc chắn không...Quay lại tìm mọi ngóc ngách của biệt thự, lúc này Hắc Tư Dạ dưng lại tại ngã ba. Linh cảm của anh bỗng hướng về phía khuôn viên. Anh nhanh chóng chạy lại phía đó, vén màn cây cảnh to ra. Cuối cùng, Hắc Tư Dạ đã tìm thấy cô. Nhưng... lúc này Tuyết Nhàn chỉ còn đang thoi thóp trong vũng máu. Hắc Tư Dạ cảm thấy tim mình chợt nhói đau. Anh đi tới khom người bế cô lên không chần chừ chạy về hướng cũ. Lúc này đã tới thời điểm. Hệ thống báo nổ, các cửa kính vỡ vụn ra tung tóe. Tiếng nổ bắt đầu từ phía Đông chỗ bể bơi. Quả thật sức công phá rất lớn. Đất cát tung tóe bụi mù, khói bay mùi mịt. Hắc Tư Dạ che chắn cho đầu của cô rồi lao nhanh ra khỏi đám khói bụi phía sau. Lưu Quang Nhất đã trực sẵn ở xe. Thấy Hắc Tư Dạ ôm cô đi ra thì anh ta vui mừng mở cửa xe. Sau đó, tất cả xe được chuyển sang tốc độ cao lao nhanh ra khỏi con đường của biệt thự Khuynh Tư Dạ quay đầu lại nhìn phía sau. Cả một vùng bị nổ tung gây ra chấn động Cho xe đến bệnh viện ngay!Anh đỡ cô nằm lên đùi mình, rồi vươn tay xé một cái áo sơ mi trên ghế ngồi quấn quanh bụng của cô để bịt máu lại...- Tuyết Nhàn! Cố gắng lên cho anh. Em sẽ không xảy ra chuyện gì![...]Bệnh viện gần nhất tấp nập cho ca phẫu thuật giữa đêm. Giường bệnh của cô được đưa vào phòng cấp cứu? Cả người Hắc Tư Dạ dính đầy máu lẫn lộn vết thương. Anh mệt mỏi ngồi xuống ghế chờ tựa đầu ra nãy anh quả có chút kích động. Anh thấy cả người cô lạnh toát dường như mất đi hơi thở. Từ trước đến nay, Hắc Tư Dạ chưa bao giờ phải đối mặt với tình huống nào lại khiến anh lo lắng như vậy. Anh sợ sẽ mất cô... anh rất sợ cô cũng giống như ba mẹ anh năm đó ở trong biển lửa...Hắc Tư Dạ ngồi ở đợi ở ngoài phòng phẫu thuật đúng 5 tiếng đồng hồ. KLưu Quang Nhất đành cho thuộc hạ về trước, anh và Phong Vân ở lại cùng Hắc Gia chờ. Khi cánh cửa phòng bệnh mở ra, Hắc Tư Dạ mới đứng dậy đi tới hỏi bác sĩ Cô ấy thế nào?- Xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức. Đầu cô ấy va đạp mạnh, cơ thể mất quá nhiều máu cộng thêm với việc tim có chút vấn đề. Cô ấy chỉ có thể nằm liệt giường hết quãng đời còn lại. Xin ngài bớt đau buồn...Cả cơ thể của Hắc Tư Dạ như bị sét đánh. Anh hơi lùi lại phía sau. Có phải đây là cái giá phải trả cho anh không? Cô sẽ sống thực vật suốt đời... Anh không chấp nhận điều đó xảy ra... không!Giường bệnh của Tuyết Nhàn được đưa ra khỏi phòng phẫu thuật. Hắc Tư Dạ đi đến chặn lại. Anh quỳ xuống nắm chặt lấy tay của Tuyết Nhàn, tỉnh lại đi. Mọi chuyện kết thúc rồi. Chúng ta còn phải tổ chức hôn lễ nữa... em... đừng bỏ anh...Lưu Quang Nhất tiến tới giữ Hắc Tư Dạ lại nhưng bị anh gạt ra. Thật không ngờ kết cục lại như Tư Dạ nắm chặt lấy tay cô. Anh không sợ chết, anh chỉ sợ mất một người đàn ông khóc thì phải biết lúc đó họ đã đau lòng như thế đấy, mọi người tại bệnh viện ai cũng không kìm nén được nước mắt bởi tiếng gọi não lòng của Hắc Tư sợ em rời xa anh. Anh sợ một ngày nào đó không còn em. Anh sợ cả thế giới khi không còn em nữa. Tuyết Nhàn... tỉnh lại đi... xin em....
truyện ngoại tình với chồng cũ của giang lưu