truyen yeu khong loi thoat

Trung bình: 10 (2 votes) Yêu không lối thoát - Full - Lam Bạch Sắc. Yêu không lối thoát - Chương 01 - Phần 1. Yêu không lối thoát - Chương 01 - Phần 2. Yêu không lối thoát - Chương 01 - Phần 3. Yêu không lối thoát - Chương 01 - Phần 4. Yêu không lối thoát - Chương 02 - Phần 1. Yêu không lối thoát - Chương 02 - Phần 2. Yêu không lối thoát (Nửa Hoan Nửa Ái) Tác giả : Lam Bạch Sắc. Chương 5: Có tôi ở đây (1) << Trước / 29 Sau >> Mục lục | Xuống cuối. Like ủng hộ fanpage của Thảo nha: Nhãn hiệu mỹ phẩm mới Secret dành riêng cho thị trường Bắc Mỹ sau khi thử nghiệm trên da người thành công Chương trước Chương tiếp. Ngay khi nhìn thấy Cao Ca từ xa, Tả Thừa Nghiêu đã cảm thấy có điều gì không ổn. Dường như cô đang bị đả kích, hai hàng lông mày cứ nhíu chặt, mãi không thể giãn ra nhưng vẫn gắng gượng chịu đựng. Khuôn mặt cô trắng bệch như bị rút cạn máu, đối lập với chiếc váy đuôi cá màu đỏ đầy tương phản. Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd Asideway. ► Tác giả Mạch Ngôn Xuyên► Thể loại Ngôn tình hiện đại, thanh mai trúc mã, cửu biệt trùng phùng, sủng, giới giải trí ít► Độ dài 67 chương + 7 ngoại truyện► Edit + Beta Liệt Hỏa Các► Poster Mạc Y Phi► Văn ánNhiều năm trước, Lục Tinh nuôi chó cắn Phó Cảnh Sâm một ấy còn nhỏ, mỗi ngày cô đều nơm nớp lo sợ anh sẽ trả năm sau, Phó Cảnh Sâm cuối cùng cũng triển khai kế hoạch trả Tinh ôm đôi môi bị cắn, trừng mắt với anh “Anh là chó sao?”Phó Cảnh Sâm bình tĩnh đáp lời “Nói không chừng vắc xin phòng bệnh dại khi còn bé đã mất hiệu lực.”Lục Tinh “…” Lúc xế chiều, Tả Thừa Nghiêu đã có thể gắng gượng thuận lợi trên đường trượt cơ tối trở về phòng, Cao Ca có bị Tả Thừa Nghiêu – người chiều nay té ngã nhiều lần – “dạy dỗ” hay không, đóng cửa tắt đèn, chúng ta không thể biết họ làm gì. Chỉ biết sớm hôm sau hai người đó vẫn chưa dậy, phải đến gần trưa mới từ tốn gọi phục vụ. Về phấn có người hỏi nhân viên phục vụ có nhìn thấy cái gì không nên nhìn thấy hay không, anh ta nhất định sẽ bình tĩnh nói, nghỉ ngơi ở khách sạn mà, hai người cùng tắm trong bồn tắm, tình nhân mà, chúng tôi đã thấy nhiều cũng không có gì đáng kinh ngạc. Đương nhiên, cấp trên của anh ta nhất định sẽ nghiêm túc khiển trách câu trả lời của anh ta, khách sạn chúng ta đã có từ lâu, phục vụ chuyên nghiệp, từng tiếp đại anh A, B, C… nên nhất định sẽ giữ bí mật cho khách hàng, cậu hỏi cái gì cũng không thể trả người lại ở lưng chừng núi luyện tập một hai ngày, Tả Thừa Nghiêu biết, Cao ca không thích những sườn núi bằng phẳng, quyết định ngồi cáp treo lên trên núi tuyết vui Ca quay lại khách sạn nghiên cứu bản đồ cả buổi, cuối cùng chọn một đường trượt nhẹ nhàng ra, cô muốn chọn một đường khó khăn nhất, tại Tả Thừa Nghiêu khi dễ cô, khó khăn lắm mới có một việc cô biết mà anh không biết, cô rất muốn hùng hồn khi dễ lại. Đáng tiếc, lời vừa ra đến cửa miệng, lòng đã mềm nhũn ra, vẫn là chọn con đường đơn giản kia cho dù nói là đường trượt đơn giản nhất, Tả Thừa Nghiêu cũng phải đối phó khá vất vả, trên đường khó tránh khỏi bị ngã sấp mấy lần, bộ dáng ngã sấp có chút buồn cười, may mà Cao Ca nhịn lại, nhưng cũng không nhịn được lâu, đứng một bên cười phá lên. Trong cơn tức giận Tả Thừa Nghiêu vứt hết dụng cụ trượt tuyết.“Này, Tả Thừa Nghiêu, đừng nên nhỏ mọn như vậy có được không? Không phải chỉ cười anh một chút thôi sao? Vẫn tức giận không trượt à? Nơi này cách chân núi còn xa, chúng ta không thể đi bộ về được.” Cao Ca thấy thế vội vã thốt lên.“Tả, Tả Thừa Nghiêu, này, này, anh sẽ không giận thật chứ? Không…” Thế nhưng, cô càng nói càng cảm thấy không đúng, chỉ thấy Tả Thừa Nghiêu cởi dụng cụ trượt tuyết ra, đi về phía mình. Anh muốn làm gì? Cao Ca trân trân nhìn anh, trực giác muốn chạy trốn, muốn lui về phía tiếc, bình thường cô đã không đánh lại Tả Thừa Nghiêu, ăn mặc thế này, đi lại càng thêm cồng kềnh, vài bước, đã bị Tả Thừa Nghiêu tiến đến bên cạnh đẩy ngã xuống, hai người cuộn tròn trong mềm mại giống như chiếc chăn bông, lạnh lẽo lại nóng Ca lớn tiếng kêu “Tả Thừa Nghiêu, anh muốn làm cái…”Nhưng lời còn chưa nói ra đã bị bờ môi anh chặn lại, bởi vì cô mở miệng la lên nên thừa dịp tạo thành khe hở cho anh tấn công, đầu lưỡi anh thuận thế tiến vào, chiếm giữ toàn bộ lãnh thổ của hôn hay bởi vì bỗng nhiên ngã sấp xuống? Cao Ca chỉ cảm thấy một trận mê muội, cô không kịp nhắm mắt lại, trời cao trong xanh như vậy, chung quanh là núi tuyết mênh mông, không có ai, giống như toàn bộ thế giới chỉ có hai người bọn họ, mọi thứ đều bị dời như một thiếu nữ mười mấy tuổi mới biết yêu, anh như một thiếu niên lần đầu tiên vì một nữ sinh mà động lòng, bọn họ vui vẻ đùa giỡn, vô lo vô nghĩ, trong mắt chỉ có đối phương, trong sáng như tấm gương, ngay cả cái bóng của núi tuyết cũng chiếu rọi không ra, chỉ có đám mây trắng nhè nhẹ phác thảo ra những đường nét hiện diện của nhanh, bọn họ đã quên mất nụ hôn này bắt đầu thế nào. Tức giận, trừng phạt, ngã xuống… đều đã quên. Giống như những điều tự nhiên của trời đất, cứ nằm hôn trong tuyết. Nụ hôn của anh mềm mại hơn tuyết, nhưng lại kích thích hơn so với trượt từ trên cao xuống. Là hương vị của gió xẹt qua cơ thể cô, lại là ánh nắng ấm áp lướt trên gò má thuẫn ư? Một chút cũng vĩnh viễn không biết rằng, chỉ cần một nụ hôn cũng có thể làm rung động tâm hồn con người, cho đến khi bạn gặp được người vào, liếm láp, chỉ một mực tìm tòi đối phương. Dịu dàng lại vô cùng mãnh liệt…Cuối cùng, chờ cho nụ hôn nồng nhiệt này kết thúc, Cao Ca phục hồi lại tinh thần mới phát hiện ra sự ngu ngốc của bản thân. Cô có thể nhanh chóng trượt xuống để trốn khỏi phạm vi khống chế của anh mà. Một bước đi của anh dù nhanh đến mấy cũng không thể cản nổi tốc độ trượt của cô. Sao chính mình lại ngu ngốc luôn muốn lui về sau chứ? Lại dễ dàng đem mình dâng vào miệng anh như điều, xem ra hôn ở nơi này cũng không tệ lắm, không chạy được thì không chạy cả Tả Thừa Nghiêu nhỏ mọn cũng ghé vào tai cô thì thầm như một đứa trẻ “Nhìn bộ dạng em vừa ngã xuống còn xấu hơn tôi” Cô cũng lười biếng nở nụ cười không thèm quan tâm.***Hai người dùng dằng cùng trượt về khách sạn ở lưng chừng núi. Thời gian không còn sớm, nhưng lên núi chơi vốn là để giết thời gian, ai thèm quan tâm sớm hay muộn chạp ăn xong bữa tối, trên đường trở về phòng, Cao Ca thấy Tả Thừa Nghiêu đi bộ có hơi tập tễnh. Khả năng trượt tuyết là điều duy nhất cô có thể chiếm lợi thế hơn Tả Thừa Nghiêu, khó khăn lắm mới nắm được một cơ hội, cho nên không sợ chết tiến lên trêu chọc anh “Tả Thừa Nghiêu, hôm nay mệt muốn chết rồi chứ? Bước đi cũng khó khăn, tôi thấy anh đừng nên gắng gượng cậy mạnh nữa, hay là ngày mai ra trước cửa khách sạn trượt vài vòng là được rồi. Nhưng anh yên tâm, tôi sẽ chỉ dạy cho anh thật tốt.”Tả Thừa Nghiêu trợn mắt liếc cô. “Cao Ca, em đã từng nghe qua chuyện cười về con gấu và bác thợ săn chưa?”“Chưa hề, anh đừng hòng muốn nói lảng sang chuyện khác.” Cao Ca vẫn còn ngu ngốc tiếp tục trêu trọc Thừa Nghiêu không giống như đang tức giận, cũng không quản Cao Ca nói gì, dáng vẻ không nhanh không chậm như trước, như đang kể một câu chuyện “Ngày xưa có một bác thợ săn, ông ấy vào rừng săn săn thú, kết quả không cẩn thận lại bị một con gấu đuổi kịp. Con gấu này lại hỏi bác thợ săn Cho ngươi hai lựa chọn, nếu không muốn bị ta ăn sống, phải làm cái kia với ta.’ Tay thợ săn bất đắc dĩ, chỉ đành đáp ứng cái kia. Ngày hôm sau ông ta không phục lắm, quyết định đi tìm con gấu để trả thù, nhưng đáng tiếc thực lực kém xa, lần thứ hai ông ta bị gấu bắt được, con gấu lại để ông ta lựa chọn lần nữa, không có cách nào, muốn sống sót đành để con gấu làm chuyện đó. Ngày thứ ba ông ta càng nghĩ càng tức giận, lại đi tìm con gấu, chẳng may vẫn rơi vào tay con gấu. Ông ta cũng không đợi con gấu mở miệng, trực tiếp cởi quần áo chuẩn bị chịu nhục, nhưng lần này, con gấu không làm, nó nói Người này, ông không thấy phiền à? Rốt cuộc, ông đến đây vì cái kia hay là đến săn thú?’ Cao Ca, đây cũng chính là điều tôi muốn hỏi em.”Anh nói xong còn cố ý mập mờ dừng lại một chút, hết sức chân thành nhìn Cao Ca. “Giống như em, hết lần này tới lần khác khiêu khích tôi, thực sự, tôi cũng muốn biết, rốt cuộc em đến đây là để trượt tuyết, hay là muốn làm chuyện đó với tôi?”Nhất thời, từ đầu đến chân Cao Ca đều đỏ bừng, một ngụm máu mắc kẹt trong cổ họng, lên không được, xuống không xong. Cô giận dữ liếc nhìn Tả Thừa Nghiêu, cũng không thể hùng hồn nói lên lời nào để phản bác. Quả nhiên, ở cùng một chỗ với con người này, thì chẳng bao giờ tốt đẹp cùng, kháng nghị của cô cũng chỉ có thể là giận đùng đùng, không thèm đi chậm cùng Tả Thừa Nghiêu, một người chạy về phòng là… rốt cuộc, trở về phòng là để ngủ? Hay là làm cái kia đấy?Điều này, chỉ sợ là nên đi hỏi “con gấu” kia.***Thời gian vui vẻ dễ dàng qua đi, hôm nay cũng là ngày cuối cùng bọn đi trượt tuyết. Bởi vì hôm sau, lúc thức dậy, Cao Ca phát hiện ra mắt cá chân của Tả Thừa Nghiêu bị sưng to bị thương rồi. Đánh giá từ 65 lượt Tả Thừa Nghiêu chưa bao giờ nghĩ là mình sẽ yêu một cô gái luôn đeo bám lấy mình không năm trước không, bảy năm sau cũng một ngày kia, khi anh phát hiện mình đã yêu người mà mình ghét nhất thì tình yêu này chính là tử huyệt của anh.***Tả Thừa Nghiêu Dựa vào đâu mà em cảm thấy tôi sẽ tha cho em?Cao Ca Tôi biết tôi nợ anh, nợ Mạnh Dao, nhưng tôi cũng đã phải trả giá đắt rồi. Mẹ tôi đã mất, ba không cần tôi, danh dự của tôi bị hủy hoại từ bảy năm trước. Nếu như thế vẫn chưa đủ, vậy thì tính thêm một mạng người nữa. Tính mạng của con tôi, của con chúng ta, thế đã đủ chưa?Mời bạn đọc theo dõi tựa truyện ngôn tình – Yêu Không Lối Thoát. Với mong muốn đem lại nhiều cảm xúc chân thực và sâu sắc, truyện được dàn trải logic, với ngôn từ sâu sắc và nội dung được đào sâu, tác phẩm mang lại cho người đọc những tình huống khá gay cấn. Ngoài ra, cái kết được khép lại đầy bất ngờ và độc đáo, cùng đón chờ nhé.

truyen yeu khong loi thoat